Em bé thương con Cua

Bà cho bé một con Cua để ăn. Bé cầm Cua đi chơi rất vui, bé xách vào nói với Ba.

Bé: Ba ơi, con thương bạn Cua, ba mở dây cho bạn Cua đi ba.

Lúc này bạn Cua bị giây buộc chặt chân và càng trông rất tội. Để xuống thì cua lết đi để trốn, nhưng vì các chân đã bị giây trói quắp lại nên nó chả đi được xa.

Thấy Cua có duyên với em Bé. Ba thầm nghĩ, hay mình sẽ thả Cua ra đồng. Nhưng khó thật, mọi người biết chuyện sẽ không vui và trách là sao không để em bé ăn. Phải làm sao để cho mọi người được vui, và bạn Cua không bị chết.

Ba : Ba hỏi nè, đây là Cua bà cho con ăn. Con có muốn ăn Cua này không?
Bé: Con không ăn Cua đâu, con thương bạn Cua.

Vậy con hãy xin Mẹ, và xin Bà con cua này đi. Con xin chơi với nó, rồi mình tìm chổ nào thả nó ra. Vậy là em Bé chạy đi xin. Nhưng để cho mọi người vui lòng, Ba giúp bé mua lại bạn cua.

Trưa đó Cua nếp mình ngay kệ bồn rửa chén. Chắc nó rất là sợ, nó bị gãy mất một cái càng.

Cua ơi, chiều nay chúng ta thả con về với thiên nhiên, con đừng sợ nha. Hãy cố gắng nhé!

Chiều đó, hai cha con chạy đi tìm nơi thả cua. Thời gian này các cánh đồng đều đã khô nước, nếu thả của ở ao hồ thì chắc sẽ bị người nuôi bắt lại. Ôi! số phận chúng sanh sao khổ thế, bốn bể chẳng chổ nào được yên thân, kẻ thù và nguy hiểm luôn rình rập. Thiếu phước nên sanh ra nhỏ bé, thiếu trí tuệ nên đành phải trải đời những ngày tháng ngắn ngủi trong nguy hiểm rình rập. Thật là đáng thương!

Đây là con suối cũ hai Cha Con đã từng đến chơi. May quá, nó vẫn còn nước. Mở dây ra, Cua không vội bỏ chạy, một càng còn lại nó dơ ra, chắc là để tự vệ vì đang mở dây trói nó ra. Cua đi đi…, Cua vẫn chưa chịu đi. Một xíu nó bò xuống mương nước, nó lấy cái càng và các chân của mình đào bùn đắp lên mình và từ từ lặn xuống trong bùn.

Vậy hay quá, vậy là không ai tìm được con nữa rồi. Mong con được mình an.

Nhờ em bé thương cua, mà cua dành lại được sự sống. Một buổi chiều thật vui và ý nghĩa.

Đặng Ngọc Bình
Đặng Ngọc Bình
Bài viết: 39
0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Comments
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x